TRANG THƠ
TRANG THƠ

TRANG THƠ

19 Các thành viên

Dặn Con
Cơm Cha nhạt tí Con Chê
Cơm Mẹ chớm mặn Con về không ăn
Ra đường vướng chút khó khăn
Vội về giận dỗi cằn nhằn mặt sưng,
Cứ đi vấp váp người dưng
Đến một ngày nọ không chừng...ngộ ra
Rồi mới thương Mẹ thương Cha
Chẳng gì miễn phí hỡi…là Con ơi
Đồng tiền kiếm bằng mồ hôi
Mới quý mới trọng hãy ngồi ngẫm đi
Lỡ khi mất Mẹ mất Cha
Mồ côi trống vắng thì đã muộn rồi…
Cũng thôi đừng so sánh luôn
Dù nhà nghèo chút đừng buồn nghe Con
Mình còn khỏe mạnh là mừng
Sương gió một chút đã từng thấm chi
Học hành chăm chỉ thì nên
Siêng năng cần mẫn sẽ lên mấy hồi
Nay Cha Mẹ có tuổi rồi
Mong Con khôn lớn nên người mừng vui…!

image

Bởi cuộc đời là những lần gặp gỡ
Quen và Quên vốn cũng chỉ bốn từ
Nên đôi lúc ngỡ đúng người, thời điểm
Vẫn ngậm ngùi buông hai chữ Tùy Duyên
Người chỉ thoáng qua đời ta chốc lát
Mà để quên ta tốn cả một đời
Đành tự nhủ hai chúng mình không nợ
Đau đủ rồi tim tự khắc buông thôi
Ta bước đến bên đời là cõi tạm
80 năm lại hóa kiếp bụi trần
Người đi ngang qua đời là Duyên Phận
Chịu vì mình ở lại, bởi Tùy Tâm

image

Ta cứ nghĩ thiện lương là sẽ ổn
Sẽ không ai làm thương tổn đến mình
Nhưng có lẽ cuộc đời kia hỗn độn
Chẳng kẻ nào sống trọn kiếp bình yên.

Ta cứ nghĩ thật thà ai cũng thích
Nhưng ngoài kia xã hội muốn ngọt ngào
Có nhiều kẻ muốn đạt được mục đích
Họ đạp người để họ bước lên cao.

Ta cứ nghĩ chân thành thôi là đủ
Yêu thương ai thì phải dốc hết lòng
Mà đâu biết đã làm điều thừa thãi
Vốn dĩ mình chẳng phải kẻ họ mong.

Đời có đủ sướng vui và đau khổ
Có đắng cay và cũng có ngọt bùi
Lòng người khác ta không cần thấu rõ
Việc của mình là sống trọn vẹn thôi.

image