Biết Đâu..
Cuộc sống là của mình
Khen chê là việc người
Tại sao ta không cười
Để cho đời thi vị…
Kẻ rảnh thì rỗi hơi
Rồi gieo bôi thói bạc
Cười nỗi đau người khác
Như thế để được gì?
Vậy nên kệ họ đi
Biết đâu khi ngã ngựa
Thấm rồi thì sẽ chừa
Xưa nay đời là thế…
Mình cứ sống tử tế
Để lối về bình an
Đường đời vốn trải ngàn
Tránh sao hết hoạn nạn…
Nên đừng màn sự đời
Ta cứ vui nói cười
Với lòng thành nhân nghĩa
Không phải vì khen chê.
Mà để mình thanh thản
Hưởng thi vị an yên
Biết đâu kẻ lắm tiền
Chắc gì bằng mình được….
Ngày mới vv
Thích
Bình luận