Kỷ Niệm Nhỏ ! Anh Bắc Xóm Tôi!
Hôm nọ thấy anh Bắc, lâu rồi anh không về, nay anh làm tận ngoài Hà Nội. Anh nói năng rất lịch sự, đã là bố của ba bốn đứa con. Còn mỗi làn da đen là không khác mấy.
Tự nhiên lại nhớ anh Bắc hồi xưa, hồi ấy anh cũng chơi ngu giống tụi tôi. Anh Bắc là người ở nơi khác mãi sau này mới theo bố mẹ chuyển đến xóm tôi, lớp 10 lớp 11 rồi nhưng vì chả có ai cùng lứa để chơi lên anh chơi cùng đám bọn tôi. Nhà anh không có trâu nhưng hôm nào anh cũng đi chăn trâu với bọn nhỏ xóm tôi.
Mỗi lần tắm hồ là tụi tôi lại được phen cười đau ruột. Anh Bắc người gầy như cái que, đen nhẻm, cởi chuồng rồi chạy từ trên bờ xuống nước, hai tay be lại để bọn tôi khỏi nhìn thấy. Mà tụi tui hồi đó là tắm mặc quần đùi rồi nha.
Có lần tụi tôi chơi quăng nhau bằng đất, anh ném hẳn hòn đá cuội to, kết quả là thủng mái ngói trước hiên nhà tôi. Anh bảo không sao . Mà cũng hên thật chứ hồi đó tương cái đó zoo người chắc xanh cỏ rồi. !
Thời gian nhanh quá !