MẸ LÀ SIÊU NHÂN
Ngày con còn MẸ... con cứ ngỡ MẸ là siêu nhân....
Chẳng biết đau... chẳng muộn phiền...vui vẻ....
Ngày con còn MẸ...con cứ ngỡ MẸ hoài vẫn khoẻ....
Chẳng có gì .. làm con MẸ chia ly.....
Ngày con còn MẸ..con cứ ngỡ thu úa chẳng là gì....
MẸ vẫn đấy... mặc mùa thu rụng lá...
Ngày con còn MẸ...con cứ ngỡ thời gian không hối hả...
MẸ vẫn đây.... đợi con mỗi xuân về....
Ngày không còn MẸ....con mới hiểu.... tất cả đều quá trễ...
Để bây giờ...con tìm MẸ ở đâu..?
Ngày không còn MẸ...con mới hiểu... quấn khăn trắng trên đầu...
Là chẳng còn...bao giờ trông thấy MẸ...
Ngày không còn MẸ...con mới hiểu ..lòng MẸ sâu như bể....
MẸ ở đâu....bàn tay ấm con tìm....
Ngày không còn MẸ...con mới hiểu khi vầng TRĂNG tắt lịm....
Là cả đời... cài hoa trắng trong tim...!!