Thế rồi tết cũng đã qua
Chúng ta cũng phải xa nhà làm ăn
Bây giờ cuộc sống khó khăn
Miếng cơm manh áo trĩu quằng đôi vai

Không cho nước mắt lăn dài
Giấu đi giọt tủi , ngày mai lên đường
Mỗi người mỗi hướng mỗi phương
Nghe sao mà thấy canh trường gian nan

Xuân về đoàn tụ bình an
Xuân qua xuân tiễn vô vàn luyến thương
Cuối năm họp mặt như thường
Về nhà ấm lại mùi hương gia đình

Cả năm vất vả mưu sinh
Chỉ mong cái tết đẹp tình nghĩa quê
Cả năm mong được ngày về
Ở bên cha mẹ, đề huề chị em

Được dăm ngày tết êm đềm
Vui cười tít mắt, bên thềm nhà ta
Cuộc đời sóng gió bôn ba
Nơi làm ta vững vẫn là người thân

Kiếp người trăm nỗi phân vân
Thật lòng vẫn muốn làm gần nhà thôi
Gần con gần cháu vui cười
Chứ ai lại muốn xa rời quê đâu

Nắng chưa lên tới đỉnh đầu
Cũng lo dậy sớm đi hầu người dưng
Chén cơm nuốt nghẹn lưng chừng
Cơm chưa tới dạ đứng vùng dậy đi

Cuộc đời phải cố bước đi
Xót xa mẫu tử chia li nghẹn ngào
Những điều chẳng biết làm sao
Buộc lòng nuốt lệ cồn cào ruột gan

Trên đời lắm cảnh đeo mang
Nên mình phải cố để càng vững tâm
Trải qua năm tháng thăng trầm
Mong rằng cuộc sống sẽ đầm ấm hơn.

Sưu tầm

Đọc ít hơn

image