ĐÓI CHO SẠCH - RÁCH CHO THƠM
ĐÓI CHO SẠCH - RÁCH CHO THƠM

ĐÓI CHO SẠCH - RÁCH CHO THƠM

20 Các thành viên

Trong cuộc sống, thương ghét nhau là chuyện bình thường, nhưng bình thản được trước những chuyện thương ghét bình thường này luôn là điều phi thường.
Hòn đất nhỏ bên đường, có bé nhỏ đến đâu, cũng sẵn lòng cưu mang một vài hạt cỏ dại xa lạ mà cơn gió mải chơi ngang qua vô tình đánh rơi không biết, cẩn thận cất vào lòng, nuôi hạt cỏ dại nảy mầm, lớn lên, chờ mùa sau cơn gió trở lại mang đi.
Có lòng người, đôi khi, còn bé nhỏ và khô cằn hơn hòn đất nhỏ bên đường, không nuôi dưỡng nổi hạt giống thiện của chính mình, của người sao nuôi được?
Nên giữa những người thân quen có dằn vặt ghét bỏ nhau cả đời cũng là chuyện bình thường.
Lòng người hẹp.
Nhưng lòng người cũng rộng hơn tất thảy.
Nên mới có đôi mắt sâu hơn đại dương.
Có đôi vai vững chãi hơn núi cao.
Có đôi tay ấm hơn ngọn lửa.
Có lời nói thơm hơn hoa dại.
Có trái tim trong hơn giọt nước đầu nguồn.
Để giữa những con người xa lạ, có cho nhau những tình cảm vô điều kiện cũng là chuyện bình thường...
St

image

9 BÀI HỌC Ý NGHĨA TỪ TRIẾT LÝ KINH DOANH "BẬC THẦY" CỦA NGƯỜI B.Á.N CHÁO

Một phóng viên nọ đến gặp một chủ quán cháo người Hoa để thực hiện một cuộc phỏng vấn khảo sát về mô hình kinh doanh.

Phóng viên: Thưa ông, trước khi mở quán cháo này thì ông làm gì?

Chủ quán: Tôi bưng cháo cho cha tôi b.á.n.

Phóng viên: Vậy quán cháo này đã mở được bao nhiêu năm?

Chủ quán: Quán cháo này không có năm, chỉ có đời. Mấy đời lận. Bà cố, ông nội, cha tôi, tôi đều b.á.n cháo. Con trai tôi…

Phóng viên: Không có gì khác sao ạ?

Chủ quán: Khác nhiều chứ, ngày trước có một cửa hàng ở Quảng Châu, bây giờ có hai cái ở Sài Gòn, ba cái ở Hoa Kỳ, bốn cái ở Úc.

Phóng viên: Người ta thành công thì sẽ cho con cái làm ông này bà kia, còn ông?

Chủ quán: Tôi có thành công thì vẫn cho con làm chủ quán cháo.

Phóng viên: Ông không muốn con mình đi học sao?

Chủ quán: Tôi muốn chứ, con tôi một đứa có bằng Thạc sĩ kinh doanh cháo, đứa khác vừa bảo vệ luận án Tiến sĩ cơm.

Phóng viên: Ở trong bếp à?

Chủ quán: Ở Đại học Havard, Mỹ.

Phóng viên: Học xong chúng nó về làm gì?

Chủ quán: Về lại nhà này, thành người rửa bát cho tôi.

Phóng viên: Ông gọi kh.á.ch h.à.ng là "vua" hay "thượng đế"?

Chủ quán: Gọi không quan trọng. Quan trọng là đối xử thế nào.

Phóng viên: Nhiều người kể lại rằng nhiều tỷ phú người Hoa đi lên từ một thùng đậu phụng rang, đúng không ạ?

Chủ quán: Không phải đâu, những ngày đ.ầ.u tiên làm gì có tới cả thùng, chỉ vài trăm hạt thôi.

Phóng viên: Cũng dư dả sao ông mặc bộ đồ vải thô thế này à?

Chủ quán: Người vô đây chủ yếu là người bình dân. Họ sẽ còn vô nếu thấy chủ quán cũng giống như họ.

Phóng viên: Vì sao người Hoa hay chọn kinh doanh ăn uống?

Chủ quán: Thưa, đơn giản vì kinh doanh đó phục vụ cái b.ụ.ng con người. Nếu phục vụ cái đ.ầ.u sẽ phát sinh nhiều r.ắc r.ối lắm.

Phóng viên: Ông bán cháo t.i.m g.a.n mà sao sáng ra nhà ông ăn toàn cháo trắng với củ cải muối?

Chủ quán: Dạ, nếu tôi cứ ăn cao hơn khả năng của tôi thì thế nào cũng tới lúc tôi phải nhảy vào nồi cháo.

Phóng viên: Chắc là ông ít v.a.y vốn ngân hàng?

Chủ quán: Nhà băng có tiền, nhưng không bao giờ có cách nấu cháo để mượn cả.

Phóng viên: Bây giờ tôi muốn ăn một tô, nhưng tôi chưa có tiền mai th.anh t.oán được không, thưa ông?

Chủ quán: Không cần phải là ngày mai đâu, 20 năm sau trả cũng được.

Phóng viên: Nhưng lúc ấy l.ãi s.uất tính thế nào đây ạ?

Chủ quán: Dạ, cái l.ãi lớn nhất là ông luôn nghĩ tới hàng cháo này.
-------------------

20 năm sau, phóng viên quay lại quán cháo, gặp ông chủ quán lúc này đã trên tuổi 70.

Phóng viên: Chào cụ, tôi đến trả tiền bát cháo 20 năm về trước. Cụ còn nhớ tôi không?

Chủ quán: Tôi nhớ. Cám ơn cậu đã quay lại!

Phóng viên: Cụ vẫn nhớ thật sao?

Chủ quán: Làm cho khách nhớ mình đã khó, mình phải nhớ khách bội phần khó hơn. Nhưng bản quán làm được điều đó.

Phóng viên: Quán của cụ vẫn không có gì thay đổi.

Chủ quán: Không có gì thay đổi cả.

Phóng viên: Các quán khác ở Mỹ, ở Úc… vẫn không có gì thay đổi chứ.

Chủ quán: Nếu còn thì cũng không thay đổi.

Phóng viên: Tại sao lại là nếu còn ạ?

Chủ quán: Không có ai trong nhà này nấu cháo ở những nơi đó nữa.

Phóng viên: Các con cụ đâu?

Chủ quán: Tôi yếu rồi, các con tôi phải về đây nấu cháo thay tôi.

Phóng viên: Cụ từng nói rằng cụ, ông, cha của cụ và cụ đều nấu cháo, con cụ làm tiến sĩ cũng nấu cháo, vậy các cháu cụ thì sao?

Chủ quán: Các cháu tôi không nấu cháo nữa.

Phóng viên: Các cháu cụ làm gì khác ư?

Chủ quán: Chúng thành lập tập đoàn và thuê người nấu cháo.

Các cháu tôi sản xuất cháo ăn liền với hơn 100 nhãn hiệu khác nhau. Đứa phụ trách một loạt các nhà máy sơ chế nguyên liệu, đứa khác quản lý hàng loạt nhà máy bao bì, đứa thì chuyên công đoạn thành phẩm, đứa chuyên phụ gia, đứa chuyên truyền thông, đứa chuyên phân phối sản phẩm trên toàn thế giới…

Phóng viên: Nhưng trước đây cụ nói…

Chủ quán: Ngày xưa nấu mỗi bát cháo nấu m.ấ.t nửa giờ, l.ã.i 1 đô. Các cháu tôi chúng nó nói chúng cũng nấu cháo. Chúng nó “nấu cháo điện thoại”, mỗi lần nấu m.ấ.t 1 giờ, lãi tỉ đô.

Phóng viên: Vậy bây giờ cụ có thèm lấy tiền bát cháo 20 năm trước của tôi không?

Chủ quán: Tôi vẫn xin nhận. Cháu tôi có cách k.iếm tiền của cháu tôi. Tôi và các con tôi vẫn giữ cách k.iếm tiền của mình.

Ý NGHĨA CÂU CHUYỆN

1. Muốn làm gì thì phải bắt đ.ầ.u từ cái nhỏ nhất.
2. Muốn đi khắp 5 châu thì phải làm tốt từ 1 nơi.
3. Không ai thành công mà không học nhiều hiểu rộng.
4. Đứng vào vị trí kh.á.ch h.à.ng để hiểu tâm lý họ đang gặp là gì.
5. Đừng chạy theo nhu cầu của của đời, hãy tập trung vào khả năng của chính mình.
6. Chức danh không có nghĩa lý gì cả, cái mà bạn làm được sẽ cho biết bạn là ai.
7. Có tiền chưa chắc thành công, có trí tuệ mới thành công.
8. Người ta có thể cho ta cá, nhưng không ai cho cần câu, ta phải tự k.iếm.
9. Cách giữ kh.á.ch h.à.ng là làm cho họ tin rằng mình tin tưởng họ tuyệt đối.

image

CHÈ ĐẬU ĐEN KIỂU THÁI
*Nguyên liệu :
Đậu đen 100 gr
Dừa non 200 gr
Đường thốt nốt 100 gr
Đường 3 muỗng canh
Muối 3 gr
Bột báng 200 gr
Lá dứa 10 gr

*Chế biến :
B1 : Nấu đậu
Đậu đen sau khi ngâm đem rửa sạch với nước rồi cho đậu vào nồi và đổ nước ngập nửa nồi để nấu đậu. Nấu trong vòng 1 tiếng thì đậu sẽ chín mềm, khi đó hạt đậu sẽ bị nứt ra một xíu.

Đổ nước đi và chỉ giữ lại phần xác đậu. Bột báng vo sạch rồi đổ chung đậu đen vào.

Bắc nồi nước luộc trên bếp, đổ đậu đen và bột báng vào nồi. Khi nấu khuấy nhẹ để nguyên liệu không dính vào đáy nồi. Khi sôi thì tắt bếp đổ bột báng và đậu đen đậu ra một cái rổ có lỗ nhỏ thoát nước.

Ngâm bột báng và đậu đen vừa luộc trong một tô nước lạnh.
B2 : Sơ chế các nguyên liệu khác
Đường thốt nốt cắt nhỏ, dừa cắt sợi.

Cho đường thốt nốt và đường cát vào nồi, cho vào một ít muối và lá dứa vào rồi cho nước cốt dừa vào. Khi đường tan thì cho bột báng và đậu đen vào và khuấy đều, nêm nếm lại cho vừa độ ngọt theo khẩu vị, cuối cùng cho dừa vào và tắt bếp.
B3 : Thành phẩm
Chè đậu đen kiểu Thái có vị ngọt thanh của đường thốt nốt, bột báng dai nhẹ, kết hợp cùng hạt đậu bùi thơm và nước cốt dừa thơm béo tạo nên hương vị rất hấp dẫn.

st

image

ĐỌC VÀ SUY NGẪM…
KHỔ KHÔNG THAN:
1. Đừng bao giờ kể khổ với bất kỳ ai, vì 80% số người nghe đều không quan tâm, 20% còn lại chỉ lấy làm trò cười.
2. Nếu chúng ta sống nông cạn như một cái đĩa, nghĩ cái gì cũng bày ra trên mặt, có chút buồn khổ cũng không kiềm chế được mà nói cho cả thiên hạ biết, vậy chắc chắn chỉ khiến nỗi khổ nâng lên gấp trăm ngàn lần.
3. Cuộc sống cứ 10 chuyện đã có đến 8, 9 chuyện không được như ý. Đối với người trí tuệ, họ xem nhẹ nỗi khổ, mà cố gắng nắm bắt 1, 2 phần như ý kia. Ngược lại, những người cố chấp chỉ biết sống trong sự bất hạnh của họ.
4. Khổ không than không phải vì yếu đuối, chuyện gì cũng cắn răng nhận thiệt thòi vào mình, mà là ít than vãn, học cách buông bỏ những đau khổ không cần thiết.
SƯỚNG KHÔNG KHOE:
5. Người khôn ngoan không bao giờ “treo thành tựu lên miệng”. Càng khiêm nhường thì người đời càng quý.
6. Có những điều chỉ nên giữ trong lòng để tránh rắc rối, thị phi. Bởi không phải ai cũng đủ tốt bụng và bao dung để thật sự vui mừng cho sự thành công của chúng ta.
7. Việc khoe khoang không chỉ làm giảm công đức của bạn mà còn làm tăng sự đố kỵ, ganh ghét giữa người với người.
MẤT KHÔNG TIẾC:
8. Trong cuộc sống, nếu chúng ta có thể vứt bỏ hết những tạp niệm trong tâm trí, quét sạch bụi mù, thì trái tim sẽ tràn ngập ánh sáng. Kết quả đương nhiên là thanh thản và tỉnh táo hơn trước.
NGUY KHÔNG LOẠN:
9. Cuộc đời này, dù là ai cũng phải trải qua các giai đoạn từ non nớt đến trưởng thành, từ bồng bột đến sành sỏi, từ công khai đến hướng nội, từ mãnh liệt đến tao nhã.
10. Rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm nhưng không mất bình tĩnh, không hỗn loạn, đó là tâm thế của một người làm nên nghiệp lớn.
11. Thay vì hèn nhát trốn tránh hoặc hoảng sợ, cách tốt nhất vẫn là tập trung suy nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề.
Muốn thành công cách tốt nhất là nên cố gắng đạt được bốn cảnh giới này ngay từ bây giờ.
- sưu tầm -

image

5 LOẠI TÀI SẢN TĂNG GIÁ MẠNH TRONG NĂM 2024. ĐÂY MỚI LÀ TÀI SẢN QUÝ GIÁ MÀ KHÔNG AI CÓ THỂ LẤY MẤT CỦA BẠN ?

https://www.facebook.com/share..../v/zr7xVhrng7deUjqG/

Favicon 
www.facebook.com

Cập nhật trình duyệt của bạn | Facebook