MÀU TÍM TÌNH YÊU
MÀU TÍM TÌNH YÊU

MÀU TÍM TÌNH YÊU

37 Các thành viên

BẠN THÂN KHÓ KIẾM, TRI KỈ KHÓ TÌM

Nhân gian lắm bạn nhiều bè
Khi vui cuộc nhậu sao nghe dễ dàng
Lúc cần, hoạn nạn hỏi han
Tìm hoài không thấy.. sợ quàng phải dây

Xã giao chiến hữu thì đầy
Chia bùi sẻ ngọt, đắng cay chẳng cùng
Đường dài chẳng thể bước chung
Bâng khuâng một nỗi muôn trùng xót xa

Ước mong tri kỉ thật thà
Chẳng màng danh lợi bên ta tháng ngày
Chân thành nắm chặt đôi tay
Cảm thông thấu hiểu tỏ bày tâm tư

Cùng chung chí hướng, hiền từ
Một lòng một dạ sớm trưa nụ cười
Giàu nghèo tâm trí thảnh thơi
Thế gian khó kiếm tình người bạn thân.

image

VÍA THẦN TÀI. NHẬN LÌ XÌ MAY MẮN CÁC BAN NHÉ ♥️♥️♥️

image

Mình rất nghiện cảm giác được ngồi cạnh và lắng nghe chiếc người yêu kể những câu chuyện về gia đình, về tuổi thơ, về biến cố, về những nỗi đau, mất mát và tổn thương của ngày xưa cũ. Vì với mình, đó là cánh cửa duy nhất để bước vào và thấu hiểu tâm hồn người mình yêu thương.
Yêu một người thì dễ. Nhưng để thương một người thật trọn vẹn và sâu sắc thì đòi hỏi rất nhiều nỗ lực. Nỗ lực để thấu hiểu. Thấu hiểu để cảm thông, để nhẫn nại, để không phán xét và để yêu thương.
Một người có xu hướng ghen tuông và kiểm soát, hẳn đã lớn lên trong sự bắt ép, quản thúc thay cho việc nuôi dưỡng bằng sự tự do. Một người luôn bất an và cần ai đó bên mình, phải chăng là kết quả của một tuổi thơ thiếu sự chăm sóc, yêu thương và kề cạnh. Một người dễ dàng buông lời nói bén sắc gây tổn thương, có phải từ tận sâu bên trong, chính họ mới là kẻ đang thật sự bất ổn? Sự tử tế, biết điều và đồng cảm của một người hôm nay được đánh đổi bằng vô số những tổn thương trước đó.
Khi hiểu được quá khứ của một người, bạn sẽ không còn tuỳ tiện buông ra những câu nói “Có vậy thôi mà cũng sợ!”, “Có vậy thôi mà cũng không làm được!”, “Chuyện có gì đâu mà phải làm quá lên như vậy?”. Thay vào đó, bạn sẽ lùi lại một bước và đặt câu hỏi, vì sao đối phương lại cư xử và hành động như thế? Biến cố nào đã biến họ trở thành người như hôm nay? Sự cẩn trọng quá mức đó hay phản ứng thái quá kia, do đâu mà có? Để rồi điều chỉnh cách cư xử sao cho nhẹ nhàng, tinh tế hơn.
Đằng sau một người, luôn là rất nhiều câu chuyện, là những nỗi đau, là những tổn thương trong quá khứ. Những thứ được cất rất kỹ, chôn vào rất sâu bên trong. Những điều mà nếu không kiên nhẫn, không cố gắng thì bạn sẽ chẳng thể nào mà hiểu được.
Vậy nên, “cách đúng nhất để yêu một người là nhẹ nhàng dạo trong tâm hồn người đó cho đến khi bạn tìm thấy vết nứt, và sau đó nhẹ nhàng dùng tình yêu của bạn để lấp đầy vết nứt đó.

image

Ai đã từng đi qua vạn bão giông
Sẽ trân trọng ngày nắng hồng yên ả
Ai đã từng trải qua nhiều vất vả
Suốt cả đời nâng niu phút an nhiên.

Ai đã từng gánh chịu những muộn phiền
Mọi chông gai tiến lùi đều vượt hết
Giữa bon chen tính toan rồi hơn thiệt
Mặc kệ nè họ vẫn biết băng qua.

Cuộc sống vốn là một bản tình ca
Hãy cứ hát ngân nga ngàn giai điệu
Bỏ buông xa miệng lưỡi người đàm tiếu
Ở ngoài kia chỉ thiếu chứ chẳng thừa.

Cây tươi tốt sau mùa bão gió mưa
Trời dịu mát sau buổi trưa oi bức
Thắp ngọn lửa nơi trái tim cháy rực
Ngẩng cao đầu đi từ dưới vực sâu.

Chẳng sân si ta trút được khổ đau
Đón thế giới muôn sắc màu rạng rỡ.

Hoa Vô Sắc

image

CÂU CHUYỆN TRÁI CAM

Gia đình nghèo nhà kia có 3 người: Cha, Mẹ và Con trai. Họ sống âm thầm và bình lặng trong một thôn làng hẻo lánh, người Cha đi làm thuê để kiếm cơm gạo nuôi gia đình, người mẹ lo việc bếp núc, trồng mấy luống rau, và chăm sóc con.
Một buổi trưa hè nắng nóng, người mẹ trên đường đi chợ về nhà nhặt được một trái cam của ai đó bỏ lại bên đường, cơn khát và mệt nhọc dường như tiêu tan khi bà nghĩ đến miếng cam ngọt lịm và mọng nước. Nghĩ ngay đến đứa con ngoan ngoãn khi được ăn hoa trái thơm ngon, bà liền lau sạch trái cam và cất vào túi.
Bước chân vào nhà, bà gọi:
"Con trai ngoan của mẹ, nhìn xem mẹ cho con gì đây này!"
Đang học bài, cậu bé ngước đôi mắt trong veo nhìn trái cam như một báu vật:
"Ôi, mẹ mua cho con ạ? Trái cam ngon quá, con cám ơn mẹ".
Người mẹ cảm động:
"Con học bài ngoan, mẹ đi nấu cơm nhé".
Vừa làm công việc bếp núc, người mẹ vừa thầm cảm ơn ai đó đã vô tình đánh rơi trái cam để bà được hưởng niềm vui sướng hạnh phúc khi đã biết nhịn cơn khát và dành trái cam ngon ngọt cho con mình.
Còn cậu bé, vừa hít hà hương thơm dịu dịu, vừa ngắm nghía màu sắc vàng tươi của trái cam, cậu nghĩ: Mẹ thương mình biết bao khi mua trái cam ngon ngọt dường này, mình phải ngoan ngoãn vâng lời mẹ. Chợt nghĩ đến người Cha đang vất vả làm việc, cậu ngập ngừng đôi chút rồi nhẹ nhàng xé tờ giấy đôi trắng tinh trong quyển vở, cậu vụng về nét bút:
“Cha ơi, con yêu Cha lắm, chắc Cha đang làm việc mệt lắm phải không Cha, Cha ăn trái cam này cho đỡ mệt nghe Cha”.
Viết xong cậu mở trang giấy, rồi để trái cam bên trong gói lại cẩn thận, cậu để ở góc tủ, nơi mà khi đi làm về Cha sẽ cởi áo khoác và cất nón tại đó.
Chiều tàn, người đàn ông mệt nhọc khi bước chân vào ngôi nhà ấm áp của mình, cởi áo khoác ngoài, để nón xuống, bàn tay ông chạm phải một vật gì tròn tròn được gói trong tờ giấy.
Mắt ông nhòa đi khi đọc những nét chữ ngây thơ của cậu bé, ông hôn cả mảnh giấy và trái cam xinh xắn như muốn cảm ơn đứa con yêu quý.
Nhìn xuống bếp, thấy vợ đang lúi húi công việc, ông thấy thương người phụ nữ nhỏ bé, bao ngày bận rộn để chăm sóc cho hai bố con mà không bao giờ phàn nàn kêu ca, ông cảm thấy mình mang ơn vợ biết bao.
Nhẹ nhàng đến bên cạnh và choàng tay ôm vợ, ông ghé tai nói nhỏ:
"Cám ơn em, cha con anh cám ơn em, và tặng em này".
Và ông đưa trái cam cho vợ. Người vợ bật khóc khi nhận ra đây chính là trái cam mình đã đưa cho cậu con trai…
Trái cam tròn nên lăn qua lăn lại. Tình yêu nồng nàn nên rực rỡ sắc màu. Yêu thương tràn đầy cho đi thì lại được nhận lại.

❤️❤️❤️

image