TẢN MẠN VỀ TIỀN BẠC
Đúng, tiền không mua được
Hạnh phúc và tình yêu.
Nhưng cái tiền mua được
Quả thật cũng rất nhiều.
Không tiền nào có thể
Mua thời gian, tất nhiên.
Nhưng mướn người làm hộ
Thì cần phải có tiền.
Không mua được giấc ngủ,
Nhưng tiền mua được giường.
Mà nằm giường dễ chịu
Hơn năm bên vệ đường.
Không mua được kiến thức,
Có tiền, kẻ ngu đần
Có thể thuê tiến sĩ
Viết luận án, luận văn.
Không mua được sức khỏe,
Nhưng ốm, không có tiền,
Sẽ không được chữa trị.
Lúc ấy sẽ rất phiền.
Người nhiều tiền, lắm của,
Dẫu bất chính, bất tài,
Được nhiều người nể trọng,
Chí ít ở bề ngoài…
Không mua được hạnh phúc
Và tình yêu, tất nhiên,
Nhưng tình yêu, hạnh phúc
Không thể sống thiếu tiền.
Vậy tiền tốt hay xấu?
Nghèo đói dù có tài
Và ngu nhưng giàu có,
Thực chất ai hơn ai?
Câu hỏi này thật khó.
Tiền vừa chẳng là gì,
Nhưng lại là tất cả.
Tốt hay xấu còn tùy.
Ta ngại ngùng thừa nhận
Một thực tế hiển nhiên -
Cái ta mong muốn nhất,
Rốt cục vẫn là tiền.