Em không có ô nhỏ
Để che nắng che mưa
Nên chính em hiểu rõ
Trách móc cũng dư thừa
Không ô em phải biết
Chân bước vội hơn người
Trong gió mưa bão tuyết
Vẫn mỉm cười thật tươi
Em tự làm ánh sáng
Vầng dương của chính mình
Sống một đời xứng đáng
Như hoa cỏ lung linh
Không có ai chống đỡ
Em tự dựa chính mình
Như Hướng Dương rực rỡ
Kiên cường đón bình minh.
NGUYỄN VĂN PHIỆN
Xóa nhận xét
Bạn có chắc chắn muốn xóa nhận xét này không?
Đặng Thị Thùy Linh
Xóa nhận xét
Bạn có chắc chắn muốn xóa nhận xét này không?
Trần Thị Từ Vân
Xóa nhận xét
Bạn có chắc chắn muốn xóa nhận xét này không?