LẤY KHỔ LÀM VUI
Nhiều người cứ khổ là than
Cứ hơi ngang trái, kêu van đủ điều
Càng kêu càng oán bao nhiêu
Thì càng thấy khổ... càng nhiều thị phi.
Nguyên do như vậy bởi vì
Ta không hiểu được những gì theo ta
Khổ mà không có trải qua
Làm sao biết được đâu là niềm vui.
Vậy thì sống giữa cuộc đời
Buồn vui không có... kiếp người sao đây
Thưởng thức mặn ngọt chua cay
Ăn không có vị, hỏi nay cần gì?
Cuộc đời như vậy còn chi
Vậy nên đừng có than VÌ ... TẠI ...SAO...!
Hạnh phúc là ở người nào
Biết chấp nhận nó, biết rào, biết buông.
Song hành sướng khổ luôn luôn
Được mất mất được, lúc buồn lúc vui
Cho nên sống ở trên đời
Hãy xem gian khổ là nơi thử mình.
Như vườn hoa đẹp lung linh
Là nhờ vất vả công trình chăm lo
Niềm vui dù nhỏ hay to
Nhờ do trải nghiệm từ kho cuộc đời.
Khổ nhiều sẽ lắm thảnh thơi
Ngã đau liên tục hậu đời bình an
Vậy nên đừng có kêu van
Sống không biết khổ vô vàn khó khăn.
Chỉ cần một chút ngã lăn
Một cơn gió lạ là tan tành liền
Ai chấp nhận khổ thì nên
Bởi vì gian khổ là nền móng xây.
Hãy tin khi khổ đọa đày
Hạnh phúc chắc chắn có ngày tìm ta
Cuối đường sẽ có lối ra
Ai biết chịu khổ sẽ qua nhẹ nhàng.
✍️ Tg: Viết Thanh
Trinhduc1
Xóa nhận xét
Bạn có chắc chắn muốn xóa nhận xét này không?
damtho68
Xóa nhận xét
Bạn có chắc chắn muốn xóa nhận xét này không?
Nguyenthituyet123
Xóa nhận xét
Bạn có chắc chắn muốn xóa nhận xét này không?