THẬT LÀ VUI KHI ĐƯỢC LÀM CÔ GIÁO! 
 
Giữa trăm nghề em chọn làm cô giáo 
Yêu tiếng cười, tiếng nói tuổi thơ ngây 
Sớm lại chiều em mê mải, hăng say 
Với phấn trắng, bảng đen, tiếng cười con trẻ. 
 
Học trò coi em như là cô, là mẹ 
Nhưng nhiều khi em lại hóa quan tòa 
Phán xử làm sao cho lũ trẻ làm hòa 
Giận nhau rồi lại cười vui như tết. 
 
Công việc bù đầu mệt ơi là mệt 
Nhưng chẳng dám lơi là một phút, một giây 
Bao tháng năm chở những chuyến đò đầy 
Khách qua sông chẳng quên người chèo lái. 
 
Người nông dân đợi những mùa gặt hái 
Em gieo trồng trên trang giấy tuổi thơ 
Cho đàn em được chắp cánh ước mơ 
Bay cao, bay xa vào chân trời rộng mở. 
 
Mỗi mùa chia tay rưng rưng nỗi nhớ 
Lớp lớp học trò lại cập bến yêu thương 
Như đàn chim sải cánh khắp muôn phương 
Luôn nhớ về mái trường xinh nhỏ bé. 
 
Bởi yêu đời, yêu tiếng cười con trẻ 
Nên em theo nghề nhà giáo đến hôm nay 
Tóc pha sương vẫn nguyên vẹn đắm say 
Thật là vui khi được làm cô giáo!