Đã bao giờ em thương mình hay chưa
Khi cứ sống để vừa lòng người khác
Bản thân mình thì em luôn hà khắc
Sống vì người chẳng chăm chút mình sao?

Là phụ nữ đã thiệt thòi biết bao
Mười hai bến biết bến nao trong đục
Nhiều trái ngang và cũng nhiều tủi cực
Hiểu được mình thực sự được mấy ai?

Phụ nữ mà như hoa nở sớm mai
Dâng cho đời những hương nồng sắc thắm
Vẫn vươn mình mặc trời mưa hay nắng
Toả hương thơm ngan ngát tặng cho đời.

Nên em à hãy thương mình đi thôi
Đừng chuyện chi cũng nghĩ cho người khác
Bởi lòng người lúc trắng - đen - nồng - nhạt
Có ai mà hiểu cảm giác riêng em?

Sống thiện lương em nhìn lại mà xem
Dành cho người biết yêu thương trân trọng
Chứ ai kia vô tâm đầy ảo vọng
Cứ trao đi em nhận được những gì?

Em nhớ nhé hãy chăm chút mình đi
Ai ích kỷ em đừng màng tới nữa
Hạnh phúc kia sẽ về bên gõ cửa
Như nắng vàng ấm áp sưởi đời em.

image