BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC THẦY SẼ GIÚP HÀNH GIẢ VÔ VI
PHÂN BIỆT ĐIỂN THANH VÀ ĐIỂN TRƯỢC giữa TÀ LỰC & CHÁNH PHÁP

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA ĐIỂN BỀ TRÊN & ĐIỂN CỦA MA
++++++++++++++++++++++++++++

Bạn Đạo : Xin Thầy dạy cho chúng con cách phân biệt điển của Bề Trên giáng xuống để dậy chúng con, và điển của Thiên Ma xuống để dụ dỗ chúng con ạ!

Đức Thầy :
Ðó. Cái phần của Bề Trên xuống, là nó không có nhập trong cơ thể, và nó không có thể điều khiển mình được. Phần Bề Trên xuống là lúc nào mình cũng tỉnh táo, và mình sáng suốt thêm trong lúc mình nói chuyện. Thì hiện tại bây giờ mọi người đều có Ðiển của Thượng Ðế hết chớ không phải không có; nhưng mà phủ nhận, là bởi vì, “Tôi không thấy.” Hỏi chớ, "Một người mà thông minh kia, làm sao họ lại có cái đầu óc, mắt mũi, tai, miệng như tui, mà họ thông minh hơn tui? Nó có cái gì chiếu nó? Mà cái ông kia, mặt mày khôi ngô vậy, tại sao lại ổng lôi thôi? Có cái gì che nó?" Ðó. Cho nên, nó đạt được cái sáng suốt là do cái hào quang của Bề Trên; và cái tâm của nó mở chừng nào thì nó đón nhận sự sáng suốt đó; thì tự nhiên cái thức, giữa đêm, mà thấy rõ rằng, "Tôi được hiểu cái chuyện này, mà hồi trước tôi không hiểu!" Ðó là Bề Trên chuyển cho họ.

Còn cái Ma Quỷ vô thì ràng buộc mình vô trong khuôn khổ; nhứt định là nó phỉnh, phỉnh, phỉnh, phỉnh; khép mình vô trong cái khuôn khổ đó; là mình kẹt ! Cái đó là Bàng Môn Tà Ðạo; nọ đã làm phép lạ, phép mầu cho mình thấy. Nó hiện ra cũng như ông Phật, hiện ra cũng như ông Tiên, trước mắt, làm như ảo thuật, cho mình thấy để mình bái phục; và nó nói những cái chuyện trong gia đình mình, rất rõ, để mình bái phục, tại vì mình chưa hiểu rằng ở trong nguyên lý của Ngũ Hành sanh khắc mà thôi; nó nói đi, nói lại, cũng trong cái giới đó; nó còn kẹt trong cái Ngũ Hành sanh khắc.

Cho nên, nó không được siêu diệu và chiếu sự sáng suốt cho mọi nơi mọi giới; nó không có phân thân làm việc cho toàn cầu được; thì cái phần đó không bao giờ có Thanh, nhưng mà nó chủ trị trong một khối đó thôi. Ðó là, kêu bằng, "Bàng Môn Tả Ðạo." Cho nên, đã xuất hiện rồi: cả Càn Khôn Vũ Trụ, bây giờ đã xuất hiện Bàng Môn Tả Ðạo rất nhiều; ngay Việt Nam, ngay đất Mỹ, ngay Canada, bên Pháp, cũng có rất nhiều.

Cứ củng cố, củng cố, củng cố, chớ không chịu cởi mở khai triển; rồi đâm ra thù hận lẫn nhau; hô "Tu," mà thiếu tu là ở chỗ đó.

Cho nên, những bạn Vô Vi phải lưu ý về cái điều đó. Mà chúng ta tu đây là tự thức và tự khai triển lấy mình thôi, không nhờ sự hỗ trợ nào mà điều khiển chúng ta. Không được! Còn sự sáng suốt kia, đương nhiên của Ðấng Tạo Hóa; nếu chúng ta vun bồi sáng suốt, chúng ta sẽ được sáng suốt thêm, vì Bề Trên sẵn chiếu cho chúng ta rồi. Thì phân tách rõ ràng: đừng xin sự hộ độ của Thượng Ðế, đừng xin sự hộ độ của Quan Âm; là bị gạt!

Bởi vì con ma nó có thể thuyết lý Quan Âm, con quỷ nó có thể thuyết lý Chúa cũng được; nó giả tạo. Cho nên, Chúa cũng dặn, "Không nên đi sai đường," và hãy nhớ rằng, "Ta là con của Ngài," chúng ta mới đi tới được.

Còn xin cứu độ là chúng ta bị kẹt; cầu xin nhiều chừng nào là bị ngoại xâm chừng nấy, bởi vì trần trược nó xâm chiếm lỗ chân lông con người vô cùng; và trong cái thức của con người cũng bị xâm chiếm luôn!

Cho nên, chúng ta tu, chúng ta hiểu rằng cái vốn của mình, mình phải giữ, là sự sáng suốt, để mình đi tới. Cho nên, nhận định sự thanh nhẹ mà thôi; thì sự trần trược mà rờ mó được trong thể xác chúng ta, đều là tà hết!

Lương Sĩ Hằng - Vĩ Kiên
--- oOo ---

image
image
image