Chẳng có gì là mãi mãi đâu anh
Theo quy luật, lá xanh rồi cũng úa
Chuyện tình ái không phải là muôn thủa
Khi tính người chẳng rèn giũa vì nhau.

Em dại khờ, nhưng em cũng biết đau
Khi phải sống cảnh vàng - thau lẫn lộn
Anh “vất vả” ngược - xuôi về hai chốn
Em đau lòng nên giờ muốn buông tay.

Khi biết người đã vội vã đổi thay
Em chấp nhận gió bay lời hứa cũ
Thời gian sẽ là lớp bụi bao phủ
Để cuộc tình yên ngủ ở trong tim.

Dù mai đây cuộc sống có nổi chìm
Em cũng chẳng chạy đến tìm anh nữa
Đã không thể vẹn toàn câu thề hứa
Thì chi bằng đóng cửa trái tim si.

Người thay lòng, người hãy cứ đi đi
Đừng nấn ná so bì em với họ
Em chẳng muốn bản thân là quán trọ
Để cho anh đến gõ cửa lúc buồn.

Thất bại rồi ai cũng phải lớn khôn
Chẳng thể mãi gửi hồn về dĩ vãng

image