HOA RỪNG QUÊ EM
Giữa rừng sâu, giữa hoang sơ
Em bừng lên ngọn lửa mơ giữa trời.
Gió lay em vẫn rạng ngời
Như tim núi thở như lời suối ngân.
Ai hay em tự bao lần
Nở trong lặng lẽ, chẳng cần ai hay.
Không kiêu sa, chẳng đắm say
Chỉ bừng sắc ấm ôm đầy nắng hanh.
Mưa rơi rễ bám đất lành
Lá xanh ôm nhánh cành thanh vươn mình
Mặc bao mưa gió bão rừng
Em vẫn rực cháy bừng xanh núi đồi.
Không ai gieo, chẳng ai trồng
Tự nhiên em nở giữa miền hoang sơ
Dẫu không lộng lẫy kiêu sa
Vẫn làm suối đá ngân nga khúc tình.


Lê Thương
Xóa nhận xét
Bạn có chắc chắn muốn xóa nhận xét này không?